Kính vợ
đắc thọ , Sợ vợ
sống lâu , Nể vợ bớt
ưu sầu , Để vợ
lên đầu , là trường sinh bất tử ... Đánh vợ
nhừ tử , là đại nghịch
bất đạo . Vợ hỏi
mà nói xạo, là trời đất bất
dung . Chê vợ lung tung ,
là ngậm máu phun người . Gặp vợ
mà không cười, là có mắt không tròng . Để vợ phiền
lòng , là tru di tam tộc
Vợ sai mà hằn hộc , là trời
đánh thánh đâm , Vợ gọi mà ngậm câm , là lòng lang dạ sói . Để
vợ nhịn đói , là tội nhân thiên cổ . Để vợ
chịu khổ là bất tài vô dụng.
Trốn vợ đi " ăn vụng" , là ngũ mã phanh thây
... Vợ hát mà khen hay ,
là anh hùng thức thời Khen vợ hết lời
, là thuận theo ý trời ...
Nhưng
Chiều chiều
bìm bịp kêu chiều Lấy vợ thì cũng lấy liều mà thôi Ban ngày làm việc tả tơi Ban
đêm hầu vợ, phận tôi đêm trường Nằm chung thì bảo...chật giường Nằm riêng lại bảo...tơ
vương em nào Lãng mạn thì bảo...tào lao Đứng đắn lại bảo...người sao hững hờ
Khù khờ thì bảo...giai tơ Khôn lanh thì bảo...hái mơ bao lần Cả đời cứ mãi phân
vân Tơ lòng con gái biết mần sao đây khánh pro
đắc thọ , Sợ vợ
sống lâu , Nể vợ bớt
ưu sầu , Để vợ
lên đầu , là trường sinh bất tử ... Đánh vợ
nhừ tử , là đại nghịch
bất đạo . Vợ hỏi
mà nói xạo, là trời đất bất
dung . Chê vợ lung tung ,
là ngậm máu phun người . Gặp vợ
mà không cười, là có mắt không tròng . Để vợ phiền
lòng , là tru di tam tộc
Vợ sai mà hằn hộc , là trời
đánh thánh đâm , Vợ gọi mà ngậm câm , là lòng lang dạ sói . Để
vợ nhịn đói , là tội nhân thiên cổ . Để vợ
chịu khổ là bất tài vô dụng.
Trốn vợ đi " ăn vụng" , là ngũ mã phanh thây
... Vợ hát mà khen hay ,
là anh hùng thức thời Khen vợ hết lời
, là thuận theo ý trời ...
Nhưng
Chiều chiều
bìm bịp kêu chiều Lấy vợ thì cũng lấy liều mà thôi Ban ngày làm việc tả tơi Ban
đêm hầu vợ, phận tôi đêm trường Nằm chung thì bảo...chật giường Nằm riêng lại bảo...tơ
vương em nào Lãng mạn thì bảo...tào lao Đứng đắn lại bảo...người sao hững hờ
Khù khờ thì bảo...giai tơ Khôn lanh thì bảo...hái mơ bao lần Cả đời cứ mãi phân
vân Tơ lòng con gái biết mần sao đây khánh pro